Truyện Cây Tre Trăm Đốt

Ngày xưa, ở một làng nọ có một anh nông dân tên là Khoai, tính tình hiền lành chịu khó, đi làm thuê cho vợ chồng ông lão phú hộ. Lão phú hộ nhà giàu nhưng tính tình keo kiệt, thấy Khoai hiền lành thật thà nên đã tính kế lừa anh Khoai mà không phải trả tiền công làm việc. Lão phú hộ cho gọi anh Khoai và nói: "Con chịu khó làm lụng giúp ta, ba năm nữa ta sẽ gả con gái ta cho".
Tin vào lời hứa, anh ra sức làm việc không ngại khó nhọc, anh chăm chỉ cày bừa làm lụng, thu về cho lão rất nhiều thóc lúa. Nhưng ba năm sau, khi lão phú hộ đã có mọi thứ của cải, ông bèn trở mặt, ông đưa ra một điều kiện là phải tìm được một cây tre trăm đốt để làm nhà cưới vợ thì ông mới gả con gái cho. Vì muốn cưới con gái của lão phú hộ, anh bèn lên rừng quyết tâm tìm được một cây tre trăm đốt. Tìm mãi không thấy, anh thất vọng ngồi khóc. Bỗng Bụt hiện lên hỏi:
- Làm sao con khóc
Anh lễ phép kể lại mọi chuyện. Nghe xong Bụt bảo:
- Anh đi tìm, chặt cho ta đủ 100 đốt tre.
Anh mừng rỡ đi tìm chặt đủ 100 đốt tre, Bụt nói:
Khi anh muốn gắn 100 đốt tre rời thành một cây tre thì đọc câu thần chú "khắc nhập, khắc nhập", để tách các đốt tre ra thì anh đọc "khắc xuất, khắc xuất".
Anh chưa kịp cảm ơn thì Bụt biến mất. Anh bèn mang các đốt tre về làng.

Về tới nhà lão phú hộ, thì thấy lão đang tổ chức đám cưới cho con gái, anh Khoai biết mình bị lừa, tức giận anh mang đốt tre ra giữa sân rồi gọi lão phú hộ ra nhận. Lão phú hộ không thấy tre đâu chỉ thấy các đốt tre. Lão cười bảo anh:
- Tao bảo mày đem về một cây tre trăm đốt chứ có phải đốt tre đâu?
Anh Khoai liền đọc "khắc nhập, khắc nhập", các đốt tre lập tức dính liền lại với nhau thành một cây tre trăm đốt. Lão phú hộ kinh ngạc, sờ tay vào cây tre, anh liền đọc "khắc nhập, khắc nhập", lão phú hộ dính vào cây tre không thoát ra được. Thấy vậy mọi người xung quanh ra giúp lão, anh lại đọc "khắc nhập, khắc nhập" thế là cả bọn lại dính vào cây tre. Sợ hãi, lão phú hộ van xin anh và giữ lời hứa gả con gái cho anh. Cuối cùng, anh và con gái ông phú hộ sống với nhau hạnh phúc mãi mãi.